Hãy cứ yêu thương theo cách mà bạn muốn, đừng sợ tổn thương vì chỉ khi tổn thương bạn mới nhận ra đâu là hạnh phúc thực sự.
Wind café, một tối thứ 7…
Tiếng chuông gió va vào nhau leng keng tạo thành một chuỗi âm thanh nghe vui tai, điều hòa mát lạnh, bản nhạc không lời “River Flow In You” vang lên đều đều trong không khí đông đặc của quán. Thiên An ngồi một góc, tay khuấy nhẹ lớp bọt sữa của ly matcha vừa được phục vụ mang lên, vừa nghĩ ngợi linh tinh. Chốc chốc cô lại ngó ra cửa như đang tìm kiếm ai đấy. Nếu thấy vị khách nào bước vào cô lại ngẩng đầu lên, sau đó một tia thất vọng sẽ hiện lên nơi đáy mắt. Những hành động ấy chẳng thể lọt khỏi mắt của Nguyên – chủ quán Wind. Anh tiến lại gần, mang theo đĩa bánh tiramisu vị trà xanh đặt xuống trước mặt cô, tiện tay kéo chiếc ghế đối diện và ngồi xuống. Cô không buồn nhìn lên, vẫn nằm gục xuống bàn. Biết cô nàng khách hàng này đã lâu, Nguyên chẳng để ý đến sự hờ hững của cô, anh gõ nhịp nhịp tay xuống mặt bàn, buông ra một câu trúng tim đen cô nhóc:
- Lâu không thấy em đến quán, đang tìm ai à?
Cô nhóc thở dài thườn thượt, lại bắt đầu khuấy tung lớp bọt sữa. Nguyên lườm một cái, lém lỉnh nói tiếp:
- Nếu đang đợi ai thì ăn thêm bánh đi, đừng chỉ gọi đồ uống không. Và em có thể ngừng khuấy lớp bọt sữa, chúng không có tội tình gì đâu.
Đến giờ Thiên An mới ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Nguyên, khẽ nói nhỏ:
- Anh, tình yêu thật ra là gì? Hình như em đã vô tình đánh mất thứ gì đấy!
Câu nói dường như hòa lẫn vào những thanh âm khác, lẫn trong tiếng ồn ào của xe cộ ngoài kia.
…
…
Wind café, những ngày cũ…
SƯU TẦM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét